sao. Mưa vẫn rơi, mây đen vẫn tràn về theo bóng chiều tắt nắng, hai người đàn bà, hai số phận, đang đi vào màn mưa dai dẳng u ám của cuộc đời… Thế nhưng việc vui chẳng thể kéo dài. Không biết là cha có phát hiện ra điều gì bất thường hay không, hoặc là nghe theo tên khốn nào nói là: Tôi đã lớn và không thể cho ngủ chung với cha mẹ nữa. Thế là lão dọn dẹp một góc trong phòng, sau đó kê thêm cái giường và bắt buộc tôi phải ra ngủ riêng từ đó (cay thế). Và thế là từ đó về sau, tôi chỉ có thể: Một