ghế chỉ dành cho 2 anh em. Em nằm gối đầu lên đùi anh và ngủ. Suốt chuyến đi gần như cả 2 đều ngủ là chính. Sau gần 24 tiếng cà rịch cà tang, tàu đến ga Qng, có khách lên đòi chỗ, anh và em đành mua vé bổ sung và ra đầu chỗ nối toa ngồi đó. Giờ mới gần nửa đêm, còn 3 – 4 tiếng nữa mới tới nơi. Lót một cái túi xuống dưới anh ngồi lên, để em ngồi lọt vô lòng dựa đầu lên vai anh. Chỉ có một ngọn đèn leo lét vừa đủ thấy lối đi, nên anh và em có ngồi đó ôm nhau cũng không ai thấy. Tàu chạy lịch xịch,