trả lời đi. – Hì… có… em thích anh! Anh có thích em hông? – Ừ thì… hì hì… – Trả lời em đi. – Ờ thì… chừng nào gặp nhau đi anh nói, cái này phải nói trực tiếp. – Trả lời em đi. – Hông. – Hứ, giận. – Giận kệ cô… blêu. – Anh là đồ xấu xa… hông thèm nói chuyện với anh nữa. Rồi tui với bé nhắn tin cho tới khuya luôn. Lần đầu tiên nhắn tin với một người lâu như vậy, tui thấy thật là… tốn tiền thấy mẹ. Chắc rủ bé xài Vietnammobile cho đỡ tốn. Sáng, thằng Đức lấy đồ sửa soạn về. – Đi về