rửa đi ăn tối quán cơm cạnh nhà, lên phòng nằm ườn ra. Chán không có việc, chợt nảy ra ý, nhắn tin cho nhỏ động viên cái. “Alo, có bận gì hông?” ‘Không’. “Sao bữa nay buồn dữ em?” “Người ta chia tay không buồn chẳng lẽ vui anh”. “Tình yêu bọ xít”. “Là sao?” “Thì là tình yêu con nít, học không lo học lo yêu đương chứ sao”. “A À”. “Tiếc cho em ghê”. “Sao?” ‘Thanh xuân đẹp nhất đời con gái, mà không có ai ở bên. Ráng kiếm ai đó quen đi’. “Ừ, tiếc ha”. http:/// Sáng hôm sau, thấy nhỏ